Thứ hai, 29/04/2024 13:44:04 (UTC+7) 64

Những áng mây trắng

Mẹ sợ những áng mây trắng đang bay. Trông kìa, con thấy chăng, xa xa những áng mây thật nhẹ…

Tôi nhớ mãi một buổi chiều,

Mẹ ngồi bên thềm sân,

Cúi xuống, thoang thoáng một nét buồn.

Tôi hỏi: “Sao mẹ buồn?”

“Không, mẹ không buồn, mẹ sợ.

Mẹ sợ những áng mây trắng đang bay.

Trông kìa, con thấy chăng, xa xa những áng mây thật nhẹ?

Sao trông giống những áng mây một thuở nào.

Ngày xưa mẹ hay tựa cửa ngắm mây,

Bà ngoại mắng: “Con gái không được mơ màng!”

Ông ngoại bảo: “Bà câm đi, con gái cần những ước mơ để lớn”.

Từ ngày xa mẹ, tôi thường hay ngửa mặt nhìn theo những áng mây trắng,

Nhẹ bay xa tít một phương trời.

“Hôm nay, mẹ có biết không, con đã lớn,

Trông kìa, mẹ hãy ngước lên!

Con đã hóa thành một áng mây thật nhẹ,

Một áng mây trắng đẹp nhất trong những giấc mơ của mẹ,

Hoang Phong 

Diễn ngâm: Hồng Vân

XEM NHIỀU

27/07/2024 16:13:35

Học nhận lỗi

Tôi nhớ rõ lời Đức Phật dạy: “Toàn bị người chê cả, hay toàn được người khen cả; là điều quá khứ chưa từng có, hiện tại tìm không ra, và vị lai cũng không dễ gì thấy được!” (PC.228 - Phẩm Kodhavaggo).
27/07/2024 15:52:39

Câu chuyện: Doanh Nhân và Phật Pháp

Một doanh nhân thành đạt, nổi tiếng vì sự nhạy bén và quyết đoán trong công việc, một ngày nọ quyết định đến một ngôi chùa nổi tiếng để tìm kiếm sự bình an trong tâm hồn. Sau khi nghe danh tiếng của vị hòa thượng uyên bác, ông quyết định gặp...