Thứ hai, 03/06/2024 21:59:38 (UTC+7) 868,071

THƯ GỬI “sư em” MINH TUỆ

Đạo Quang

Nhìn vào vật thể, ta chỉ thấy được một mặt. Nhìn hiện tượng xã hội, mình cũng chỉ thấy được một bên.
Những gì chúng ta đang nhìn chỉ là cái mình thấy.
Mặt phía sau cũng chưa phải là sự thật. Điểm giữa cũng không phải Sự thật.
Vậy, sự thật ở đâu?

THƯ GỬI “sư em” MINH TUỆ

Thích Minh Tuệ

Anh và em chưa một lần gặp mặt
Và biết em chưa chắc đọc thư này
Nhưng tâm tình thì cứ gởi liền tay
Nhờ phây lưu biết ngày sau giá thử.
Nhiều năm trước anh cũng từng phát nguyện
Sang Thái Lan đi khất thực dăm ba ngày
Tập quấn y mà cứ mãi trầm trây
Rồi nguyện đẹp cũng dần dà trôi luống.
Nay thấy em tấm hình hài buông xuống
Phấn tảo y ôm lấy chiếc thân gầy
Bước chân trần em rong ruổi đó đây
Anh cúi đầu với biết bao xúc cảm.
Đang đối mặt với trần gian ảm đạm
Giữa chúng ta ai thoát khỏi phiền ưu.
Em hơn anh ở dám quyết dám liều
Anh thua em vì nhiều duyên nợ khác.
Hành trạng em dù chưa tròn “y bát”
Như Luật Nghi, giáo pháp đề ra,
Theo dõi bước chân, anh thấy thật xót xa
Phải chi quanh em là vô ngôn tuyệt đích.
Chuyện đời thường mặc kẻ ưa người thích
Việc của mình, “muốn nhích” cứ làm thôi.
Mặc cho người chỉ trích hoặc bám, hôi.
Mong em giữ vững sơ tâm bền chí cả.
Xưng thầy, xưng con, chẳng có gì trí trá
Lõi nồi cơm hay ứng lượng khí bàn chi
Như đói ăn, khát uống bất tư nghì.
Khi hết thở, một mảnh đời dừng lại.
Nụ hoa Tuệ em có từng muốn hái?
Cõi Niết mơ hồ em có định hướng chưa?
Hay cực đoan khổ hạnh chốn đời thừa,
Để vớt vát bóng hình đời đang thiếu?!
Hành cước em vốn đặc thù chất liệu
Nhưng bướm ong vo vẻ nhện tơ giăng
Khiến tâm đan bỗng chốc bị phược thằng
Khiến trân phẩm vô tình thành phế phẩm?!
Gửi đến em bằng tình thương sâu thẳm
Như bao người, không phân biệt thân sơ.
Giữa chúng ta tuy bèo nước hững hờ,
Nhưng nguyện sẽ là người đồng lý tưởng.
Dẫu đường đi mỗi người theo mỗi hướng
Gá mộng thân theo cách của riêng mình
Sống hết lòng với cuộc thế phù sinh
Hết hành trình, ta hiện sinh chốn khác.
Anh chúc em giữa mưa chan gió tạt
Thân đủ an và sức khoẻ kiện khang,
Chân đủ lì để tiếp tục lang thang
Vẽ bức tranh nhàn du vô định xứ.

XEM NHIỀU

27/07/2024 16:13:35

Học nhận lỗi

Tôi nhớ rõ lời Đức Phật dạy: “Toàn bị người chê cả, hay toàn được người khen cả; là điều quá khứ chưa từng có, hiện tại tìm không ra, và vị lai cũng không dễ gì thấy được!” (PC.228 - Phẩm Kodhavaggo).
27/07/2024 15:52:39

Câu chuyện: Doanh Nhân và Phật Pháp

Một doanh nhân thành đạt, nổi tiếng vì sự nhạy bén và quyết đoán trong công việc, một ngày nọ quyết định đến một ngôi chùa nổi tiếng để tìm kiếm sự bình an trong tâm hồn. Sau khi nghe danh tiếng của vị hòa thượng uyên bác, ông quyết định gặp...